Tuesday, December 11, 2012

Đã xuất hiện những ý nghĩ chưa bao giờ dám tin mình sẽ nghĩ, đã trật ray không còn đường quay lại, và cũng không còn sức lực để gượng lại từ đầu, như thể định mệnh đã xác nhận mày chưa bao giờ sinh ra để làm điều này.
- Ơ kìa, mày có bao giờ tin vào định mệnh?
- Ô hay, vậy là tao cũng thốt ra rồi à, đúng là tao bắt đầu nghĩ quẩn rồi...
Những ý nghĩ khủng khiếp xuất hiện trong đêm cô độc đầy nước mắt... Nó thật lòng không biết và cũng không dám nói ra với ai. Điều nó sợ phải thừa nhận, nhưng dường như chắc chắn sẽ xảy ra, bóp nghẹt nó trong bế tắc. Còn những người quan tâm nó sẽ ra sao? Nó sợ những nỗi đau nó để lại, nhưng nó cũng sợ phải đối mặt sự u ám trước mắt. Nó rùng mình vì những ý nghĩ cứ lởn vởn trong đầu nó thời gian này, những ý nghĩa mà một kẻ lạc quan như nó trước đây còn cười nhạo kia... Hèn nhát quá! Nhưng giờ nó không thấy gì hơn ngoài việc muốn chấm dứt hết ...Mệt mỏi quá rồi! ...Kết thúc quách đi!! ...Nước mắt cứ tuôn... Nó rối loạn quá...

0 comments:

Post a Comment